Huyền Thanh nhớ về những ngày đầu tiên mới quen biết Khương Ly, rõ ràng thấy thổ phỉ là em ấy run rẩy trèo lên ôm rịt lấy hắn.
Kể từ ấy đến nay chưa tròn hai tháng, bỗng nhiên thân thủ Khương Ly tăng vọt một cách đáng sợ, chỉ riêng cậu đã quật ngã bốn tên lưu manh to cao.
Tưởng rằng chỉ chật vật ứng phó được thôi nhưng đâu coi thường Khương Ly được, đám lưu manh đã ngã nhưng Khương Ly vẫn thản nhiên như thường, tóc không thèm rối, thở không thèm loạn.
Vì cứu cha mà thân thủ đột nhiên tăng vọt ư? Cho vàng Huyền Thanh cũng không tin.
Cũng chỉ mỗi cha Khương tin mấy lời linh tinh con trai nói, ông không hỏi gì nữa.
Có vẻ Khương Ly đánh hơi thấy ánh mắt nghi ngờ của Huyền Thanh, cậu quay phắt lại trìu mến nhìn hắn: “Hòa thượng nhỏ, người nhìn ta như vậy làm gì? Ta nói sai hả?”
Huyền Thanh: “.
.” Thế đúng chỗ nào?
Bỗng đâu Lộ Tiêm Tiêm chạy xộc vào, thấy cha con nhà Khương Ly thì lo lắng hỏi: “Chú Khương, Khương ca ca, hai người không sao chứ? Con vừa về đã nghe tin tửu lâu nhà chú gặp chuyện! Hai người có bị thương gì không?”
Hôm nay Lộ Tiêm Tiêm theo mẹ lên chùa dâng hương, ai ngờ về đã nghe tiểu nhị nhà mình nói tửu lâu nhà họ Khương có người tới gây sự, đập phá quán, đã thế còn đòi báo quan, cô sợ tới mức phải chạy sang đây ngay.
“Không sao, đã giải quyết xong xuôi hết rồi con à.” Cha Khương phất tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3554593/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.