Khương Ly đột nhiên bị Lục Hành chiếu tướng, nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, cậu vừa bất lực vừa buồn cười, nhưng nhiều hơn cả là nỗi vui sướng ngập tràn khi tìm được người yêu.
Nếu trước đây còn hoài nghi thân phận Lục Hành thì giờ đây Khương Ly hoàn toàn chắc chắn rồi, Lục Hành chính là Giang Trạm, hoặc có thể nói Lục Hành chính là Trì Phóng.
Lục Hành rất giống hai người Giang Trì kia, thói quen gãi cằm nựng Khương Nhu Mễ không lẫn vào đâu được nữa, còn cách xưng hô “ông nội” này nữa.
Cố nén dục vọng muốn ôm Lục Hành, Khương Ly tự an ủi lòng mình, tương lai còn dài, không cần vội làm gì cả. Cậu chăm chú nhìn Lục Hành, lại tập trung sấy lông cho Khương Nhu Mễ.
Sấy lông xong, toàn thân nhóc mèo trở nên mềm mượt, ngoại trừ nhúm lông xám nhạt trên đỉnh đầu thì toàn thân Khương Nhu Mễ đã trở về vẻ trắng toát xinh đẹp. Nó khẽ liếm ngón tay Khương Ly, thỉnh thoảng kêu to hai tiếng, dụi đầu vào tay cậu như làm nũng.
Lục Hành thấy vậy thì thắc mắc vô cùng, nhóc con này do chính tay hắn nhặt cơ mà, cớ sao lại ghẻ lạnh hắn mà thân thiết với huấn luyện viên Khương như thế?
Chắc do nó nhìn mặt làm thân? Thế cũng không đúng, hắn tự thấy nhan sắc của hắn cũng đâu có tồi, sao nhóc con nỡ phân biệt đối xử quá đáng vậy chứ?
Trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng hắn vui vẻ đưa ra kết luận, đó là do con trai giống cha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3291154/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.