Heda ngã nhào ra đất, nơi nắm đấm giáng xuống trên mặt truyền tới cơn đau dữ dội, phun ra cả răng gãy trộn lẫn máu tươi tanh tưởi. 
Heda không ngờ Khương Ly dám ra tay với mình, cảm giác nhục nhã không gì giấu nổi, bỗng chốc đứng dậy hung hăng chỉ thẳng mặt Khương Ly: “Thầy dám đánh tôi? Thầy có biết tôi là ai không!?” 
Nghe tới đây, Kate thấy quê dùm Heda luôn. Tên này chẳng khác gã ngày đầu gặp Khương Ly là bao, lúc đó gã nghĩ với gia cảnh nhà mình, đánh một huấn luyện viên tép riu chỉ là chuyện nhỏ, nay thay đổi lập trường mới thấy hành động này đần độn tới chừng nào. 
Cho dù Khương Ly là một Omega, đã thế còn bị quân đội đuổi tới học viện làm huấn luyện viên nhưng những điều đó đâu thể xóa hết những chiến công thầy ấy từng lập? 
Kiều Ngọc nghe vậy khẽ “Hừ” một tiếng, hiển nhiên cậu ta rất khinh thường Heda: “Đánh thì đã sao? Lại chơi bài về mách phụ huynh à? Anh Hành còn bị huấn luyện viên đánh nát . . .” 
“. . . Mày câm ngay!” Lục Hành kịp thời chặn họng Kiều Ngọc, hắn ám ảnh chữ “giường” này lắm rồi. 
“Ồ.” Kiều Ngọc thấy hắn tỏ thái độ, rất thức thời sửa lời ngay: “Huấn luyện viên quan tâm tên đó là ai làm chó gì chứ?” 
Quả nhiên Khương Ly nghe Heda huênh hoang thì chỉ cười nhạt: “Đánh cậu thì sao, chẳng lẽ còn phải gửi đơn xin chỉ thị của huấn luyện viên nhà cậu thì mới được đánh à?” 
Những lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3291150/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.