Ngoại trừ vụ chiếc giường, thực ra Khương Ly vẫn có chút ấn tượng với Lục Hành.
Không phải do thân phận của Lục Hành mà là do thái độ nghiêm túc khi huấn luyện của hắn. Lục Hành không kêu khổ cũng chẳng than mệt bao giờ, ngày nào cũng nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ chưa từng bỏ dở giữa chừng, hơn nữa hắn cũng là người hoàn thành chuẩn nhất, nhanh nhất.
Đây là một hạt giống tốt.
Khương Ly nghĩ thầm, nếu đối phương là cấp dưới của cậu chứ không phải học sinh, chắc hẳn cậu sẽ đích thân dạy dỗ hắn thành một quân nhân ưu tú nhất.
Lục Hành thấy Khương Ly đang đánh giá mình, hắn chột dạ tự đánh giá bản thân một lượt nhưng mãi không phát hiện có chỗ nào bất thường. Hắn tới phòng huấn luyện nên vẫn mặc bộ đồ cũ suốt cả ngày hôm nay mà?
“Huấn luyện viên, có chuyện gì không ạ?” Lục Hành hỏi.
“Không sao.” Khương Ly thu hồi tầm mắt, nhẹ nhàng nói: “Bắt đầu đi, cậu tấn công tôi.”
Lục Hành vẫn đứng yên, hai người nhìn nhau hồi lâu, Khương Ly hỏi: “Sao không động thủ đi?”
“Khụ khụ.” Lục Hành hắng giọng ho vài tiếng, quẹt mũi: “Dù sao thầy cũng là một Omega, em chủ động đánh thầy, cảm giác không ổn cho lắm.”
“Tuy thầy là một Omega tàn nhẫn vô tình nhưng mẫu hậu đại nhân nhà em dặn rồi, là một Alpha thì phải biết thấu hiểu và chăm sóc chu đáo cho Omega.” Lục Hành nghĩ thầm trong lòng.
“Thật sao?” Khương Ly nhướn mày, tay bẻ khớp răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3291147/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.