Vốn Lục Hành muốn mượn cớ giường hỏng để đi tìm Khương Ly, tìm làm gì thì hắn chưa nghĩ ra, chỉ đơn giản muốn nhìn thấy đối phương mà thôi, chẳng ngờ chưa kịp ra khỏi phòng đối phương đã cho người mang giường tới tận chân răng cho hắn rồi.
Theo lý mà nói thì đây là chuyện tốt, cho thấy Khương Ly vẫn còn nhớ rõ việc phá hỏng giường của hắn. Nhìn một lũ đần hứng thú bừng bừng vây quanh giường mình buôn chuyện, Lục Hành nghe mà phát bực, trán nổi đầy gân xanh, nghiến răng nghiến lợi mắng: “ĐM cút hết về cho ông!”
Lục Hành vừa quát xong là mọi người giải tán ngay, mấy tên thân hơn còn cố tình nán lại vỗ vai hắn an ủi. Ngay cả Kate vừa bị Khương Ly quần cho một trận thấy giường hắn nát tươm như thế cũng dễ chịu hơn hẳn, gã hớn hở về phòng.
Phó huấn luyện viên nhanh tay giúp Lục Hành đổi giường, còn thuận tay giúp hắn thu dọn mấy mảnh gỗ vương vãi dưới đất luôn.
Xử lý xong xuôi, phó huấn luyện viên quay đầu nhìn Lục Hành đang rất không vui nhìn mình, vội vàng lên tiếng: “Tứ điện hạ, xin lỗi vì đã làm phiền. Giường đã được đổi, ngài còn gì cần phân phó nữa không?”
Lục Hành liếc nhìn chiếc giường đã trải sẵn chăn ga, hỏi: “Huấn luyện viên Khương kêu mấy anh tới? Thầy ấy nói thế nào?”
Phó huấn luyện viên nhớ tới lúc Thiếu tá Khương thản nhiên nói ngài ấy làm hỏng giường của Lục Hành rồi, nhưng sợ Lục Hành sinh bất mãn với ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3291145/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.