Thẩm Ngọc Chi nhìn Giang Trạm cởi áo khoác ra đưa cho Khương Ly ôm trong ngực, còn sầm mặt đi về phía mình, vừa lùi vừa nói: "Đùa tí thôi mà, không nên động thủ. Mọi người đều là anh em tốt, tính toán với nhau thế làm gì..."
"Bùm", cậu ta căng thẳng nên tay lỡ kéo ống pháo khiến pháo hoa phun thẳng lên đầu Giang Trạm.
Giang Trạm tính nghiêng đầu định tránh nhưng không kịp nữa rồi, trên vai và đầu đều là pháo hoa, có mấy giấy màu còn treo lủng lẳng trên lông mày chưa muốn rơi.
Đầu tiên tất cả mọi người đều im lặng rồi mấy giây sau Triệu Quan Vũ và Tôn Trạch Lâm đứng xem trò vui thấy thế thì cười vang, chỉ vào Thẩm Ngọc Chi nói: "Thẩm ơi là Thẩm, ông thật to gan!"
Thẩm Ngọc Chi cũng đang hoang mang, bối rối nhìn tay của mình rồi nhìn Giang Trạm, nuốt một ngụm nước bọt, giải thích: "Anh hai, đại ca, em không cố ý... Á!"
Giang Trạm không thèm phí lời với cậu ta, trực tiếp nắm lấy vai cậu ta rồi đè sấp lên ghế sofa, dùng đầu gối ghì chặt thắt lưng cậu ta, Thẩm Ngọc Chi gào to kêu đau, vội cầu cứu Khương Ly: "Chị dâu, cứu em!"
Nếu đã gọi một tiếng chị dâu thì Khương Ly không thể nào ngồi yên không để ý được, cậu đi tới thay Giang Trạm lụm hết pháo hoa trên người hắn rồi tung hết lên đầu Thẩm Ngọc Chi, cười híp mắt nói với Giang Trạm: "Được rồi, đừng nóng giận nữa."
Thẩm Ngọc Chi: "..."
Triệu Quan Vũ và Tôn Trạch Lâm làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-cong-luoc-toan-nang/3291101/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.