Hai đôi trân nhãn nhanh như cắt đổ dồn về vẻ ưu lãnh thản nhiên của Khắc thần y chàng. U Lan Quân bất chợt cười nhạt thoáng qua khi nào chẳng biết, nhưng lại nghĩ Bạch Dược đây sao có thể ra lời mà không có hàm ý, thế nên vẫn vẳng lặng nghe xem.
Nhưng Khúc Tinh Phi khi ấy lại mang nhiều bối rối, luân hồi hoang man. Nàng châm châm nhìn vào đôi hoa sương bình thản vô thường kia mà trút hết ngỡ ngàng. Bỗng dưng lòng nàng có chút nôn nao kì lạ, thể như là muốn làm rõ sự tình rằng lời chàng nói có phải là thật. Cảm giác kì lạ này khiến nàng không thoải mái chút nào. Rõ ràng ghét chàng đến thế, chỉ muốn tránh thật xa chàng ra, nhưng hiện giờ con người nàng dường như muốn làm trái ngược. Muốn đi đến trước mặt chàng, muốn cười cho lời nói của chàng. Khúc Tinh Phi thật sự cũng không hiểu bản thân đang nghĩ gì nữa.
Rõ là đang đưa cả cảnh lẫn người vào sâu cơn trầm lắng, Bạch Dược Quân lại nhanh chóng phá vỡ nó chỉ bằng một lời chưa nói hết: "...Tất nhiên không phải."
Khúc Tinh Phi nghe như bình thường, tưởng rằng chỉ phủi một lớp bụi trần mỏng nhẹ, nhưng ai ngờ một tay nàng khó lòng phủi sạch, thế nên lòng còn vươn chút nỗi niềm. Nói sâu hơn thì nó được xem là thất vọng, nhưng chỉ là một chút thôi, nho nhỏ như hạt bụi trần vậy. Tinh Phi gạt sang cảm giác kì lạ, liếc qua Thượng Quan Vu đang phong nhã đung đưa chiếc Thanh U Huyền Lăng quạt thành nhiều đợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chuyen-sung/1872445/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.