Phong thủy nơi này không tốt tí nào.
Liên tục truyền đến từng tiếng khóc nhỏ và tiếng nói chuyện, giống như thủy triều thi nhau ùa vào tai Giang Vân Đình, không ngừng gõ màng nhĩ cậu.
Trong đầu một khoảng không, lông mi cậu run rẩy, mở mắt.
"Cậu tỉnh rồi?" trước mặt cậu là một thanh niên, cơ thể hơi béo, vai thật sâu, bộ dáng nhìn qua rất thành thật.
Giang Vân Đình nghi ngờ trong lòng, mọi người vây cậu thành một vòng tròn, cậu có chút khẩn trương.
Cậu chậm rãi ngồi dậy, cũng không trả lời câu hỏi của người nọ, mà chậm rãi lấy ra từ túi áo một cặp kính gọng bạc đeo lên, tùy ý liếc mắt nhìn bốn phía.
Cậu là Giang Vân Đình, cậu cũng chỉ nhớ mình tên Giang Vân Đình, nhưng Giang Vân Đình là ai? Cậu cố gắng tìm kiếm chút gì đó còn sót lại trong đầu, nhưng cũng không tìm thấy gì hết, phản quang qua kính mắt, lặng lẽ giấu đi sự hoảng loạn trong giây lát.
Cậu chỉ nhớ, trong áo mình có một cặp kính, nhưng kỳ lạ là cậu không bị cận.
Đầu ngón tay tiếp xúc với gọng kính, cậu vuốt ve qua lại mấy lần, ngoại trừ cảm thấy lạnh lẽo, cái gì cũng không có.
Mắt kính rất mỏng, giấu kín biểu cảm tìm tòi nghiên cứu,
Cậu đẩy nhẹ cặp kính trên mũi, nhìn quanh một vòng, mới chú ý nơi này là một hành lang cũ kĩ tối tăm.
Chỗ ngoặt hành lang, có một cô bé ngồi trên bậc thang nhỏ giọng khóc nức nở, còn có mấy thanh niên tương đối bình tĩnh.
"Đây là đâu?" Giang Vân Đình hỏi.
Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-thuc-bat-dau/4798909/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.