Khóe môi Lâm Lạc Đông cong lên độ cung châm chọc: “Mỗi lần em ở trên bàn rượu đều ra sức như vậy? Uống đến say khướt tùy tiện bắt một người người đàn ông liền say khướt?”
Lời của anh làm choTô Nhiễm vô cùng bất mãn, vươn bàn tay trắng nõn ra chọc ở trên ngực to lớn của anh: “Khốn khiếp! Anh đang nói cái gì!”
Lâm Lạc Đông bắt được tay cô, lại còn đến gần hai bước: “Có phải anh nói sự thật không, không phải trong lòng chúng ta đều biết rõ sao?”
Tô Nhiễm buồn bực lấy ngón tay mình ra: “Không cần thừa dịp bản tiểu thư uống rượu liền động tay động chân, cẩn thận tôi bẻ cánh tay của anh!”
Cô rất khí phách nói, mới vừa nói xong lại ợ hơi rượu, Lâm Lạc Đông nhìn dáng vẻ say khướt vô cùng đáng yêu, rất giống một con mèo con lười biếng.
Nhìn thấy dáng vẻ cô sau khi say rượu khác với bình thường, bỗng nhiên Lâm Lạc Đông lại không tức giận được, bây giờ so đo với cô hoàn toàn chính là một quyền đánh vào bông, chẳng có tác dụng gì...
Lập tức kéo cô qua, giọng không tự giác ôn nhu: “Ngoan, em uống say rồi.”
Tô Nhiễm kháng cự vùng vẫy nói: “Tôi không có say! Anh không cần dẫn đường sai tôi!”
Lâm Lạc Đông có chút buồn cười, lần trước anh chỉ từng gặp tình trạng cô sau khi uống rượu, cho nên lần này đương nhiên cũng giống trước...
Thì không phí võ mồm với cô nữa, trực tiếp bồng cô lên.
Bỗng nhiên bay lên trời Tô Nhiễm hoảng sợ, đợi phản ứng kịp thì đã được ôm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1844034/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.