Hiếm khi đêm ba mươi năm nay không phải ở một mình, Tần Lạc nhìn một lớn một nhỏ trước mắt, trong lòng không nói lên được cảm giác gì.
Vừa rồi Tử Ninh gọi điện thoại cho mình, sau khi nghe nói mình cùng ba con Hoắc Kỷ Thành cùng qua năm mới cũng không biểu hiện ra rất kinh ngạc, dường như... ở trong dự liệu của cô ấy.
“Cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao?”
“Không có!Thật ra mình đã nghĩ đến kết quả này.”
“Hừ! Cậu chỉ biết nói vuốt đuôi!”
“Ai nha! Xem giọng cậu nói chuyện bây giờ cũng đã lộ ra ngọt ngào! Nhất định là ở chungrất tốt? Lúc đề tài nói này không ảnh hưởng gì chứ?”
Bùi Tử Ninh rất bận tâm hoàn cảnh nói chuyện của bạn tốt, sợ cô bất tiện.
Tần Lạc cười nhẹ: “Lúc này bọn họ không ở nhà, đến nhà cũ rồi.”
Bùi Tử Ninh “A...” một tiếng: “Ý là cơm nước xong trở về với cậu?”
Tần Lạc vội vàng sữa đúng: “Cái gì về với mình, cơm nước xong bọn họ vốn phải trở về.”
Bùi Tử Ninh “Ha ha” cười hai tiếng: “Vậy chân của cậu đã tốt chưa? Còn muốn đến bệnh viện làm hồi phục không?Trước kia đùi phải từng bị thương sẽ không lưu lại di chứng gì chứ?”
Tần Lạc trả lời: “Chống gậy đi trên cơ bản không có vấn đề, số lần làm hồi phục cần thời gian dài hơn so với tiền, bác sỹ nói mình có thể hồi phục hoàn toàn, cụ thể sẽ thế nào bây giờ mình cũng không nói được.”
Bùi Tử Ninh lên tiếng: “Bây giờ cậu cũng không cần suy nghĩ nhiều quá, yên tâm nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1844020/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.