Tần Lạc về đến nhà thì nhìn thấy Hoắc Gia Tinh một mình khoanh chân ngồi ở trên ghế sofa, không khỏi đau lòng đi qua: “Tiểu Tinh, buổi trưa em ăn cơm chưa?”
Hoắc Gia Tinh nhu thuận gật đầu: “Ba giúp em gọi đồ ăn mua ngoài rồi.”
Tần Lạc oán trách nói: “Mỗi ngày ăn đồ ăn mua ngoài sao được? Ba em thật sự không có trách nhiệm! Bây giờ chị đi nấu cơm cho em ăn.”
Hoắc Gia Tinh chớp chớp mắt: “Chị, chị tốt nhất!”
Tần Lạc chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp, còn kèm theo đau lòng nói không rõ...
...
Buổi sáng hôm sau.
Cũng may Tần Lạc hẹn gặp mặt với đồng nghệp Tiểu Kim đứng ở cửa ga Cao Thiết, cô đang ngồi xổm người xuống giúp Hoắc Gia Tinh sửa sang lại áo, kết quả liền nghe thấy Tiểu Kim lớn giọng nói: “Trời! Tần Lạc! Chừng nào cô đã có con trai lớn như vậy hả?”
Tần Lạc bất đắc dĩ đứng dậy quay đầu: “Cô suy nghĩ nhiều.”
Sau đó nhìn về phía Hoắc Gia Tinh, “Tiểu Tinh, em gọi chị là gì?”
Hoắc Gia Tinh ngoan mở miệng: “Chị gái.”
Tiểu Kim vẫn không dám tin: “Làm trò! Bây giờ rất nhiều phụ nữ dấu đã kết hôn ở bên ngoài bị đồng nghiệp bắt gặp đều bảo con của cô ta gọi mình là "Chị gái" hoặc "Dì", đã sớm coi như không thấy gì rồi!”
Tần Lạc đầy vạch đen, mặc dù Tiểu Tinh quả thật là con trai của mình, nhưng...
“Sức tưởng tượng của cô không cần quá phong phú? Tôi còn chưa kết hôn! Ở đâu ra có con trai?”
Một câu cuối cùng, hiển nhiên nói xong có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843991/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.