Tần Lạc buồn bực đi qua, hạ giọng hung dữ nói: “Anh đừng tưởng rằng có Tiểu Tinh ở đây là có thể muốn làm gì thì làm! Anh như vậy sẽ chỉ càng làm cho tôi khinh thường anh thêm!”
Tay Hoắc Kỷ Thành mở tủ lạnh ra dừng một chút, chân mày thâm thúy nhếch lên: “Vừa rồi anh nói không phải sự thật?”
Ánh mắt Tần Lạc lạnh lung: “Là sự thật thì thế nào? Với anh có quan hệ gì? Anh là ai của tôi?”
Hoắc Kỷ Thành không để bụng với châm chọc khiêu khích của cô: “Anh là ba của con trai em.”
Tần Lạc rất khinh thường với hành vi mặt dày mày dạn của anh, kìm nén một lúc mới phun ra bốn chữ: “Không biết xấu hổ!”
Sau đó, dứt khoát xoay người không quan tâm đến anh.
Ngay trước mặt Tiểu Tinh cô không thể nổi giận với anh, nhưng vẫn có thể coi anh như không khí!
Hoắc Gia Tinh ngẩng đầu nhìn xung quanh, có chút nghi ngờ ba với chị gái đang làm gì...
Tuy nhiên từ góc độ của bé nhìn không thấy chính diện mặt của chị gái, nhưng có thể nhìn thấy sườn mặt, vẻ mặt chị không giống như rất vui vẻ, ngược lại là...
Dáng vẻ rất tức giận.
Ài...
Bé thở dài, va thật sự quá kém! Ngay cả chuyện dụ dỗ con gái đơn giản như vậy cũng không làm được...
...
Một giờ sau.
Tần Lạc làm xong hai món một canh đơn giản, một đĩa ớt xanh xào thịt, một đĩa khoai tây xào, còn có canh hầm thịt với nấm.
Đều là đồ ăn Tiểu Tinh thích, không thả hạt tiêu, vừa vặn thích hợp cho trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843985/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.