Tần Lạc nhận chút nước lạnh ở vòi hoa sen vỗ vào trên hai gò má, chỉ muốn nhanh chóng làm giảm nhiệt độ trên mặt.
Sau đó hít một hơi thật sâu, xoay người chuẩn bị ra ngoài.
Nán lại lâu trong toilet nhất định không được, kết quả mới vừa đi ra liền bị người khác kéo đến trong góc khuất, sợ tới mức cô thiếu chút nữa lên tiếng thét chói tai...
Nhưng khi nhìn thấy người, cô cứng rắn nhịn xuống.
“Anh... Làm sao anh ra đây hả?”
Mặt Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng nhìn về phía cô: “Em với Cố Nam Châu rất quen thuộc?”
Tần Lạc liền biết anh sẽ hiểu lầm: “Không phải em từng giải thích rồi sao? Chúng em là bạn học thời trung học, gần đây mới liên lạc, cũng chưa nói đến mức rất quen thuộc!”
Hoắc Kỷ Thành hừ lạnh: “Không phải rất quen thuộc lại còn đối xử thân mật như vậy?”
Trong giọng nói của anh có bất mãn rất lớn.
Tần Lạc nghe rất rõ ràng, bỗng nhiên cảm giác da đầu run lên: “Không phải anh muốn như vậy, em với Cố luật sư đơn giản chỉ là bạn học.”
Hoắc Kỷ Thành lấn đến gần cô, âm cuối khẽ nhếch, lộ ra tràn đầy không vui: “Vậy sao? Sao anh cảm thấy anh ta có ý khác với em.”
Tần Lạc đầu đầy vạch đen: “Anh suy nghĩ nhiều.”
Một tay Hoắc Kỷ Thành nâng cằm của cô lên: “Anh suy nghĩ nhiều? Ừ?”
Tần Lạc bĩu môi: “Vốn là vậy! Em vẫn coi Cố luật sư là bạn đồng, rõ ràng người cùng em có quan hệ mập mờ nhân là anh...”
Một câu cuối cùng, Tần Lạc nói có chút u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843957/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.