Trên xe cứu thương,bác sỹ đi theo giúp Tần Lạc đơn giản cố định chỗ bị thương ở cổ chân, để tránh trên đường xóc nảy tăng thêm thương thế.
Tần Lạc nằm ở trên cáng chỉ cảm thấy mồ hôi không ngừng chảy, đau đớn trên cổ chân khó nhịn...
May mà xe cứu thương một đường chạy nhanh, rất nhanh thì an toàn đến bệnh viện.
Sau khi bác sỹ kiểm tra, phán cổ chân Tần Lạc gãy xương nhỏ, cần lập tức tiến hành phẫu thuật.
Lương Tinh nghe thấy vậy vô cùng lo lắng: “Bác sỹ, sau khi phẫu thuật phải mất bao lâu mới có thể bình phục?”
Bác sỹ trầm tư một chút: “Tình hình bình phục của mỗi người tùy thuộc vàobản thân, sau khi chân bị thương nhất định phải lấy nghỉ ngơi làm chính, không nên đi lại quá nhiều, Tần tiểu thư còn trẻ, không cần quá lolắng.”
Lương Tinh cảm khái không thôi, thật không nghĩ đến lầnnày Tần Lạc ngoài ý muốn ngã xuống mà gãy xương cổ chân, cẩn thận nhớlại, lúc ấy tư thế ngã xuống của cô ấy quả thật là...
Chân hơi cong, gấp lại...
Cũng là xui xẻo!
Bởi vì là tiểu phẫu, rất nhanh thì từ phòng phẫu thuật ra ngoài, lúc đó Tần Lạc bị gây tê phần chân, còn chưa đau đớn, thấy Lương Tinh còn ở bênngoài, có chút cảm kích cô ấy.
“Cám ơn trời đất, cô không có việc gì thì tốt rồi! Muốn gọi điện thoại trong nhà không?”
“Không cần.”
“A..., đây là túi sách của cô.”
Mặc dù Lương Tinh cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng không có hỏi nhiều, dù sao mỗingười đều có chuyện riêng, có lẽ Tần Lạc không muốn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843938/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.