Sau khi cùng Cố Nam Châu tách ra, Tần Lạc liền đi đến biệt thự nhà họ Hoắc.
Mỗi lần cô đến Hoắc Gia Tinh đều vô cùng vui vẻ: “Chị, tuần trước chị dậy em từ đơn em đã học thuộc lòng tất cả.”
Tần Lạc cưng chiều sờ đầu bé: “Tiểu Tinh thật thông minh!”
Hoắc Gia Tinh cười tít mắt hất cằm lên: “Ba nói, là chị dạy rất tốt.”
Nhắc đến người đàn ông kia, vẻ mặt Tần Lạc có chút mất tự nhiên: “Ba em vẫn chưa về sao?”
Hoắc Gia Tinh lắc đầu: “Vừa rồi ba gọi điện thoại về, nói là buổi tối ăn cơm cùng với em.”
Sắc mặt Tần Lạc lúng túng, Tiểu Tinh nói hẳn không phải là Đại Ma Vương nguyên thoại đi?
Chắc anh vẫn chưa nói chuyện của mình cùng anh ấy với Tiểu Tinh...
“Ừ, bây giờ chúng ta bắt đầu học trước đi.”
“Vâng!”
...
6:40 tối, Hoắc Kỷ Thành vào nhà thì thấy một lớn một nhỏ vùi ở trên ghế sofa chơi game, con trai Tiểu Tinh dựa sát vào trên người Tần Lạc.
Hai người vô cùng thân thiết làm cho anh có chút ghen tỵ...
Hơn nữa, khuôn mặt Tiểu Tinh có chút giống với Tần Lạc như vậy, nhất là khi bọn họ cười rộ lên, độ cong gần giống nhau như đúc...
Sau khi đột nhiên biết được điểm ấy, anh càng thêm xác định cách làm của mình là chính xác.
Nếu Tiểu Tinh thích Tần Lạc như vậy, mà đúng lúc cô là mẹ ruột của Tiểu Tinh, không có gì tốt đẹp hơn.
“Chị, nhanh giúp em giết chết người kia!”
...
“Chị, đi về phía bên trái hay bên phải!”
...
“Chị, cuối cùng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843934/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.