Nhìn thấy cô, tâm tình Hoắc Kỷ Thành hiển nhiên tốt.
Hơn nữa cô lại còn ăn mặc xinh đẹp như vậy, vài ngày không gặp, cả người anh đều nhớ cô!
”Tôi...”
Tần Lạc vừa định nói “Tôi chỉ đúng lúc đi ngang qua đây...”, kết quả mỗ nam trực tiếp ấn cô ở trên tường hôn theo cách thức tiêu chuẩn một cái.
Người phục vụ bên cạnh rất tự giác rời đi.
Chỉ để lại đôi nam nữ triền miên, mặc dù Tần Lạc không phải rất tình nguyện.
”Ưm...”
Tần Lạc bị anh hôn đến đôi môi run lên, đầu rất nhanh thiếu dưỡng khí.
Hỗn đản này kỹ thuật hôn càng ngày càng tốt!
Mỗi lần đều làm cho cô có cảm giác kinh hãi đến nói không nên lời...
Ngay khi cô sắp hít thở không thông, lúc này Hoắc Kỷ Thành mới lưu luyếnbuông cô ra, khóe môi chứa nụ cười như có như không: “Vĩnh viễn giốngnhư nếm không đủ...”
Tần Lạc: “...”
Hỗn đản này là cố ý!!!
”Đến phòng ăn trước.”
Tần Lạc cúi thấp đầu, giọng nhỏ bé yếu ớt như ruồi muỗi, bây giờ chỉ muốnkhẩn trương rời khỏi đây, tránh cho có người khác từ trong thang máy đira nhìn thấy bọn họ thật xấu hổ...
Mà ở Hoắc Kỷ Thành nhìn, dángvẻ mềm mại cô buông mí mắt xuống làm cho người yêu mến, lập tức lại kích động chủ nghĩa đàn ông trong lòng anh cất giấu.
Đồng thời, vài ngày rồi gặp, càng muốn có cô ngay.
Loại xao động tâm tư cấp bách này, còn là lần đầu tiên.
Hoắc Kỷ Thành người cao chân dài, dễ dàng bỏ rơi Tần Lạc một đoạn dài.
Tần Lạc đi ở phía sau nói xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843930/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.