Tần Lạc cảm thấy rấtkhó hiểu nhìn sang Hoắc Kỷ Thành đang ngồi bên cạnh,anh đang nói chuyệnvới mình sao? Cái gì mà không nhớ rõ chuyện lúc trước?
Trước đây bọn họ quen biết sao?
Tròng mắt đen thâm thúy của Hoắc Kỷ Thành nhìn chằm chằm cô, tại sao sáu năm trước lại chọn trúng cô chứ?
Cái vấn đề này đã từng khốn nhiễu mình, cho tới bây giờ, cũng không cách nào cho ra trả lời chắc chắn chính xác....
“Có phải anh uống nhiều quá rồi hay không?”
Tần Lạc có chút nghi ngờ hỏi, cũng chỉ có cái này có thể giải thích vì sao anh chợt nhảy ra một câu như vậy.
Hoắc Kỷ Thành khẽ nhắm mắt lại, “Tôi là người dễ dàng say như vậy sao?”
Tần Lạc: “......”
Á...... Bình thường nói mình không say thì người đó thật sự say......
Hai người cứ yên tĩnh ngồi một hồi như vậy, Tần Lạc có chút cảm thấy kỳcục, liền đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng vừa đứng lên liền bị người takéo lấy cổ tay.
Sau đó --
Cả người cô ngã qua......
Ban đêm yên tĩnh, cô gái vô ý ngã nhào ở trong ngực người đàn ông, haingười bốn mắt nhìn nhau, giống như là có dòng điện kích động chạy qua......
Tần Lạc cũng có chút giật mình.
Vì sao mắt người đàn ông có chút giống như đã từng quen biết?
Rốt cuộc cô đã gặp qua ở đâu?
Nghĩ đến đây, cô liền cố gắng nghĩ lại, làm sao cũng không có thể nhớ nổi, ngược lại khiến cho đầu có chút đau......
Hoắc Kỷ Thành chậm rãi cúi đầu chiếm lấy đôi môi màu hồng của cô, mùi vị quen thuộc, làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843908/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.