Tần Lạc nghĩ rằng lời đồn nhảm sẽ truyền đi ít nhất vài ngày mới biến mất, kết quả đến giờ tan tầm buổi tối, thì không nghe thấy ai nghị luận, ngay cả Lương Tinh cũng không nói một chữ.
Cô biết việc này nhất định cấp trên có liên quan, cũng chỉ có năng lực của tổng giám đốc đại nhân lấy tốc độ nhanh nhất trấn - áp toàn bộ lời đồn.
Mấy ngày tiếp theo, đều rất yên bình, không ai nhắc đến tên George tiên sinh nữa, mọi người ai bận việc nấy, nghiễm chỉnh và hòa thuận.
Mà thời tiết dần dần chuyển lạnh, tiến vào cuối mùa thu.
Cuộc sống diễn ra rất quy luật khoảng gần mười ngày, mỗi ngày đi làm tan tầm, chủ nhật thì đến biệt thự lưng chừng núi nhà họ Hoặc dạy phụ đạo tiếng anh cho Tiểu Hỏa Tinh.
Làm cho cô khó hiểu, là cuối tuần này lại không nhìn thấy đại ma vương...
Ngược lại Hoắc Gia Tinh tháo gỡ thắc mắc của cô: "Chị, cha lại đi công tác rồi, Tiểu Tinh đã quen ba thường xuyên không ở nhà."
Trong giọng nói trẻ thơ của bé khó nén cảm xúc mất mác.
Không có đứa trẻ nào không hy vọng ba mẹ ở cùng mình mỗi ngày?
Trong lòng Tần Lạc bỗng nhiên dâng lên một cỗ đau lòng khó tả, Tiểu Hỏa Tinh mới năm tuổi, thường xuyên ở nhà một mình với một đám người hầu, cũng khó trách bé nhớ ba...
Cô yêu thương sờ đầu Tiểu Hỏa Tinh: "Ngoan, mẹ Tiểu Hỏa Tinh đâu?"
Hoắc Gia Tinh ngây thơ lắc đầu: "Không biết, Tiểu Tinh không có mẹ."
Tần Lạc ngẩn ra một lúc lâu, không có mẹ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843906/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.