Vẻ mặt Tần Lạc ghét bỏ với chán ghét làm cho Hoắc Cẩm Dương có chút không giải thích được, anh ta lập tức nghĩ đến chuyện mình chân đứng hai thuyền bị phát hiện.
Nhưng lại suy nghĩ, không phải!
Lập tức nói: “Lạc Lạc, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải em hiểu lầm gì không?”
Tần Lạc nhìn vẻ mặt của anh ta giống như đồ bẩn thỉu, cười lạnh: “Hiểu lầm? Chuyện tôi tận mắt nhìn thấy chẳng lẽ còn hiểu lầm? Hoắc Cẩm Dương, tôi thừa nhận trước tối hôm qua mình vẫn rất ngốc, nhưng sau tối hôm qua, tôi hoàn toàn thấy rõ ràng, hai chúng ta đã không liên quan gì nữa! Anh cút đi! Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Mỗi một câu, Tần Lạc đều như dùng hết sức lực, cả người cô giờ phút này như nhũn ra, đầu đau muốn chết, nhưng vừa thấy người đàn ông căn bã kia, thì cô tức giận đến không kềm chế được.
Hoắc Cẩm Dương nhíu mày: “Lạc Lạc, tối hôm qua em đến bữa tiệc rồi hả?”
Tần Lạc tức giận đến xanh mặt: “Không được gọi tôi là 'Lạc Lạc'! Từ trong miệng anh nói ra mỗi một chữ tôi đều cảm thấy ghê tởm!”
Hoắc Cẩm Dương bỗng nhiên như nghĩ đến cái gì: “Có phải chú ba anh nói với em cái gì đúng không?”
Anh ta không đề cập đến người đàn ông kia thì còn, nhắc đến làm Tần Lạc lại càng một bụng tức giận: “Chú ba anh? Ha ha! Anh sớm biết tôi đi làm ở công ty nhà anh, biết chú ba anh hiểu lầm tôi bắt cóc em họ anh, nhưng anh thì sao? Một chữ cũng không nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843898/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.