Sau khi tắm cho Hoắc Gia Tinh rồi dụ dỗ nó đi ngủ xong đã tới 11 giờ, bên ngoài vẫn là cơn mưa xối xả, Tần Lạc cầm túi chuẩn bị rời đi, lại bị Hoắc Kỷ Thành chặn lại.
"Sấm chớp lớn như vậy trở về sẽ không an toàn, nhỡ cô ở trên đường xuất hiện sơ xuất gì, tôi không chịu nổi trách nhiệm này."
Tần Lạc tức giận trừng mắt liếc anh một cái, "Ai muốn anh nguyền rủa tôi chứ? Tôi lại không tin bên ngoài không có ai lái xe."
Hoắc Kỷ Thành bình tĩnh nhìn cô, "Người khác tôi không xen vào, nhưng cô là nhân viên công ty tôi, cũng là gia sư của con tôi, nếu cô xảy ra chuyện gì khẳng định tôi phải gánh trách nhiệm."
Anh nói rất nghiêm túc.
Tần Lạc giận đến muốn chết, "Này! Rốt cuộc là anh làm sao như vậy!"
Hoắc Kỷ Thành không để ý tới cô lên án, "Tôi đây chỉ vì nghĩ tới an toàn của cô, chẳng lẽ cô lại còn lo lắng tôi sẽ làm cái gì với cô sao?"
Tần Lạc nổi đóa, "Anh nghĩ nhiều rồi!"
Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành híp lại, "Đã như vậy, tối nay cứ ở một buổi tại phòng cho khách, vừa đúng lúc ngày mai cũng phải dạy anh ngữ cho Tiểu Tinh."
Bỏ lại những lời này, Hoắc Kỷ Thành liền nhấc chân đi lên trên lầu.
Tần Lạc nhìn bóng lưng của anh chỉ cảm thấy cực kỳ tức giận, Đại Ma Vương khốn kiếp!
Mấy lần cô đi tới cửa cũng bị sấm sét vang dội phía ngoài làm kinh hãi, thật sự là quá kinh khủng! Ông trời giống như nổi giận vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843887/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.