Tần Lạc không cưỡng được sự van nài củaTiểu Hỏa Tinh, chỉ có thể ở lại ngủ một đêm, một đám người cũng ở lại, nếu cô muốnđi về một mình, Tiểu Hỏa Tinh nhất định bảo ba bé đưa mìnhđi, đến lúc đó còn không biết trên đường sẽ phát sinh cái gì.
Thay vì phát sinh không xác định, còn không bằng lựa chọn ở lại cùng một đám người...
Tiếp xúc với Tiểu Hỏa Tinh càng nhiều, cô càng lúc càng có một cảm giác thân thiết rất quen thuộc, hoàn toàn không giải thích được.
...
Ban đêm, biệt thự rất yên tĩnh.
Tần Lạc ngủ phòng khách ở lầu hai, khi cô ngủ say, cửa phòng bị người ta lặng lẽ mở ra, Mary rón rén đi vào, đốt một cây hương ở đầu giường.
Sau đó, thì đi ra ngoài.
Khoảng mười phút sau, Ước Hàn mới vào phòng.
Khi đó, Tần Lạc đang ngủ mờ mịt mở to mắt, đập vào mắt là một giây chuyền thủy tinh hình bầu dục, ở trước mắt cô lắc lư có quy luật...
Dần dần, ý thức của cô gần như rơi vào trạng thái mơ hồ.
Lúc này Ước Hàn mới nhẹ giọng mở miệng: "Cô là ai?"
Tần Lạc ngẩn ngơ mở miệng: "Tôi là Tần Lạc."
"Năm năm trước, cô làm nghiên cứu sinh ở đại học La Mã?"
"Đúng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chinh-phuc-ong-xa-kieu-ngao-qua-nguy-hiem/1843876/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.