Dư Tô và Phong Đình xuống bãi cỏ dưới bệnh viện, gọi video cho mọi người.
Đường Cổ cũng mới tỉnh, anh và Dư Tô đều bất tỉnh được một ngày rưỡi.
Những người đồng đội của cô chen chúc nhau trước ống kính, xếp hàng chúc mừng Dư Tô hoàn thành nhiệm vụ, cuối cùng Bạch Thiên còn lấy điện thoại, dùng một góc máy kỳ dị để bắn tim cho cô.
Dư Tô dựa vào Phong Đình, cười rung cả người. Phong Đình quay đầu nhìn cô rồi nói với mọi người qua màn hình: "Còn một tin vui tôi phải thông báo với mọi người. Tôi và Tiểu Ngư đang chính thức yêu nhau."
Phía bên kia màn hình ồ lên một tràng la hét vui mừng, rồi lại nghe thấy cả tiếng cô y tá nghiêm nghị nhắc nhở.
Hồ Miêu lè lưỡi, thì thầm: "Hai người về nhanh lên, hôm nay về luôn nhé! Tận hai người trong Hội mình hoàn thành màn chơi liền, chúng ta phải liên hoan tưng bừng mới được!"
Đường Cổ nhướn mày, híp mắt cười như hồ ly: "Đừng có nghe lời cô ấy, hai người ở lại thêm vài hôm đi hẵng về."
Dư Tô: "...Đến mai chúng tôi sẽ về, chúng tôi đem cả quà cho mọi người nữa."
Đám người lại bắt đầu ríu rít đùa giỡn, tất cả đều khuyên bọn họ ở lại lâu hơn một chút.
Phong Đình tắt cuộc gọi video trong lúc Vương Đại Long còn đang bận nháy mắt. Anh đưa điện thoại cho Dư Tô, hỏi: "Em thật sự không muốn hỏi bố mẹ chuyện này ư?"
Trước đó khi còn trong phòng bệnh, Dư Tô đã kể lại trong Phong Đình tất thảy những chuyện mình nhớ được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581704/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.