Ngoài cổng cục cảnh sát hình sự có một cô gái dáng vóc nhỏ nhắn.
Cô cứ đứng đó, không tiến vào nhưng cũng chẳng bỏ đi.
Có người bên trong thấy cô bèn ra hỏi, cô chẳng nói gì, chỉ im lặng lắc đầu.
Đến tận khi một nữ cảnh sát bước ra.
Nữ cảnh sát này mặc một bộ đồng phục rất vừa vặn, vóc dáng gọn gàng đẹp đẽ, trông rất khí khái. Nữ cảnh sát đứng trước mặt Dư Tô mà khí thế hai bên đã cách xa nhau cả chặng dài.
Cô bước đến gần Dư Tô, mỉm cười, thân thiện hỏi: "Em là cô gái hôm trước tới đây phải không? Em tới tìm đội trưởng Diêu à?"
Dư Tô gật đầu với cô.
Nụ cười của nữ cảnh sát vẫn không mảy may suy chuyển, tràn ngập vẻ tự tin, cô cười: "Em đừng hiểu lầm, giờ anh ấy không ở đây, nếu không thì cũng đã ra từ lâu rồi. Chị bảo, hay em cứ vào ngồi đợi trước đi, chắc chừng nửa tiếng nữa thôi là anh ấy sẽ về."
Cô không buồn hỏi lý do tại sao Dư Tô lại tới.
Dư Tô không khỏi thầm nghĩ, nếu đây là thế giới thực thì mình đúng là kém xa cô gái này.
Thấy Dư Tô không nhúc nhích, nữ cảnh sát vươn tay: "Hay chúng ta chính thức làm quen với nhau vậy, chị là Nghiêm Nhuế."
Dư Tô cúi đầu nhìn, nắm lấy tay nữ cảnh sát rồi mỉm cười, nói: "Em chỉ có chuyện muốn hỏi anh cảnh sát kia một câu thôi, hỏi xong em sẽ đi ngay, không có ý gì khác đâu."
Cảm giác này quả thực không hề dễ chịu.
Giờ cô cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581702/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.