🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đường Cổ cũng chết rồi.

Cái chết của anh đã phủ định giả thuyết của Dư Tô về phương thức hoàn thành nhiệm vụ.

Dư Tô đã thấy xác anh được đưa khỏi thang máy, người anh đầm đìa máu tươi, cô nhìn mà toàn thân lạnh ngắt, như rơi vào hầm băng.

Người đồng đội mới giây trước thôi còn sống sờ sờ trước mắt cô, chỉ tích tắc sau đã biến thành cái xác tan nát thảm thương...

Dư Tô liên tục thầm nhắc mình tất cả chỉ là giả, nhưng vẫn không nén nổi cảm giác đau đớn càng lúc càng sâu đậm thêm.

Không biết Hồng Hóa và Hồ Miêu đã tới từ lúc nào, khi lý trí của Dư Tô trở lại cô đã bị Hồ Miêu kéo ra khỏi cửa thang máy.

Hồng Hóa cố gồng gánh xử lý thủ tục với cảnh sát, Hồ Miêu kéo Dư Tô bước ra cổng bãi đỗ xe, rồi không kìm nổi phải bật tiếng khóc òa.

Cô ấy dùng sức ôm chặt lấy Dư Tô, khóc nức nở đến không thở nổi, không biết cô ấy đang kêu khóc gì mà chẳng hiểu tiếng nào.

Người đi đường đều đưa mắt nhìn họ, nhưng Hồ Miêu không hề quan tâm tới cái nhìn của người khác, cô chỉ khóc, khóc đến độ phát điên, rát cổ bỏng họng.

Chẳng biết có phải Dư Tô bị buồn lây bởi Hồ Miêu không hay do chính bản thân cô cũng thực sự đau khổ mà cuối cùng cũng phải bật khóc theo.

Cảm xúc của cô ổn định hơn Hồ Miêu nhiều, dù đang khóc nhưng Dư Tô vẫn đủ lý trí để suy xét tình hình.

Chỉ trong chốc lát Dư Tô đã nghĩ ra một chuyện

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581694/chuong-144.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trò Chơi Chết Chóc
Chương 144
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.