Dịch: Hạnh / Ảnh: Jas
Đúng lúc này, có tiếng gào phẫn nộ vọng lại từ tầng hai.
Sư Văn vốn là một người đàn ông trẻ tuổi, đeo kính cận, lịch sự nhã nhặn. Nhưng giờ phút này đây người nho nhã từ tốn như anh ta cũng biến thành một con thú dữ điên cuồng.
Dư Tô đứng trong phòng mà vẫn có thể nghe được tiếng bước chân chạy xuống cầu thang dồn dập.
Sư Văn ôm lửa giận lao xuống tầng trệt, chạy thẳng về phía hành lang phòng người ở, anh ta dùng ánh mắt hung ác quét qua sáu cảnh cửa một vòng rồi lao về phía phòng riêng của Dư Tô, giơ chân đạp thẳng lên ván cửa!
Một tiếng "Rầm" vang dội ào tới, Sư Văn thét lên: "Mẹ kiếp, cô mở cửa ra ngay cho tôi!"
Dư Tô nhướn mày, tiến ra mở cửa.
Gần như cùng lúc ấy cửa phòng Phong Đình và Liễu Hương cũng hé mở.
Ánh mắt Sư Văn tràn ngập thù hằn, vung nắm đấm về phía Dư Tô.
Đương lúc Dư Tô né tránh cú đấm thì tay trái Sư Văn đã luồn ra sau lưng, móc từ hông ra một cái thìa ăn cơm nho nhỏ. Anh ta nắm chặt cái thìa, dồn toàn bộ sức lực nhắm thẳng vào mắt Dư Tô!
Lúc này Phong Đình vẫn còn cách Dư Tô nửa chặng đường.
Chiếc thìa đã vung tới trước mắt Dư Tô, con ngươi cô co lại, não chưa kịp hoạt động thì cơ thể đã phản ứng trước. Dư Tô hạ eo xuống, dồn toàn bộ trọng lượng vào chân trái.
Vừa hạ người xuống xong thì chiếc thìa trong tay Sư Văn đã lao tới, nhưng lại chỉ chạm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581684/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.