Dịch: Hạnh / Ảnh: Jas
Bọn họ đi một vòng quanh làng, thấy trên đầu các NPC nhiệm vụ đều hiện chữ vàng và đồng hồ đếm ngược, có vẻ các nhiệm vụ đều đã được hoàn thành cả.
Chín giờ tối hôm nay, các người chơi lại tập hợp tại dinh thự nhà họ Vương, báo cáo lượng thẻ thực tế trong tay mình.
Làm như vậy cũng là tốt cho tất cả mọi người. Phải cộng tổng số thẻ của các người chơi lại, chắc chắn đủ 53 tấm rồi bọn họ mới có thể yên tâm. Đương nhiên là trừ kẻ có ít thẻ nhất rồi.
Người đầu tiên báo số lượng là Phương Mẫn, hiện giờ cô ta đã có tới mười tấm thẻ.
Ngải Tiêu cười ha ha: "Tôi có mười tấm."
Mã Vũ hỏi: "Lâm Khôn đâu rồi?"
Phương Mẫn bật cười nhưng không đáp lời.
Dư Tô nói: "Anh ta đang ở trạm y tế. Hiện giờ tôi có chín tấm thẻ."
"Mười tấm." Phong Đình nói.
Lúc này Mã Vũ mới tỏ vẻ yên tâm, gật đầu: "Tôi có bảy tấm."
Bảy là con số dưới mức trung bình, nhưng theo như số lượng thẻ các người chơi khác nắm giữ, có thể tính ra Lâm Khôn nhiều nhất chỉ có sáu tấm thẻ. Vậy nên Mã Vũ cũng yên lòng phần nào.
Dư Tô và Phong Đình đều biết Lâm Khôn hiện giờ đang có sáu tấm thẻ.
Đương nhiên các người chơi cũng không tin tưởng nhau, nên trước đó họ đều đã tự xác nhận không có NPC nào bị bỏ sót.
Khả năng có người nói dối số lượng thẻ mình sở hữu khiến màn chơi thất bại là rất thấp, dù sao cũng chỉ cần mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581670/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.