Dịch: Hạnh / Ảnh: Jas
Bà Lý nhón chân bước tới cửa, ló đầu nhìn vào trong. Thấy Dư Tô đã tỉnh giấc bèn cười nói: "Cháu tỉnh rồi à, lúc đi cậu trai kia nhắn bác bảo cháu nghỉ ngơi cẩn thận, ra ngoài muộn một lát cũng không sao."
Dư Tô húp một thìa cháo ấm, gật đầu nói: "Vâng, cháu biết rồi, cảm ơn bác nhiều."
"Trong nồi còn cháo đấy," bà Lý nói: "cậu trai bảo cháu ăn khỏe, nên nấu cho cháu phần hai người."
Dư Tô: "..."
Cô có nên cảm động không? Sao lại chỉ muốn bóp chết anh ta vậy?
Ăn xong cháo, Dư Tô soi gương thấy cổ mình có một vệt bầm tím như dấu thắt cổ tự tử.
May là chỉ những lúc quay đầu hay nói chuyện là hơi đau chứ không ảnh hưởng gì đến vận động.
Dư Tô tự đi rửa bát, rồi tìm một miếng vải trong hộp kim chỉ đồ thêu của bà Lý quàng lên cổ. Xong xuôi cô mới ra ngoài.
Chưa đi được bao xa cô đã gặp NPC mang nhiệm vụ một thẻ, vì cổ họng đang bị thương, cô bèn nhận nhiệm vụ này luôn.
Nhiệm vụ một thẻ khá đơn giản, hồn ma trong nhiệm vụ ra tay với cô mà như đùa giỡn.
Sau một ngày, Dư Tô thu thập được tổng cộng bảy tấm thẻ.
Trên đường về nhà bà Lý, cô lại bắt gặp Phương Mẫn và Ngải Tiêu.
Đùi Phương Mẫn bị thương, vết thương dài chừng năm, sáu centimet nhưng cũng không sâu. Chỉ là chảy khá nhiều máu, khiến quần ướt một mảng máu lớn.
Ngải Tiêu khá hơn cô ta nhiều, chỉ có một vết xước trên mặt, máu chảy từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581668/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.