Dịch: Hạnh / Ảnh: Jas
Đằng trước có một dân làng đang gánh nước đi từ phía đối diện tới, Phương Mẫn và Ngải Tiêu bèn gọi người này lại, hỏi ông ta câu gì đó.
Người này nghe xong bèn lắc đầu rồi lại đi tiếp.
Dư Tô thì thầm: "Chúng ta phải ở lại đây vài ngày. Nghĩ giải quyết vấn để ăn ở cái đã."
Phong Đình gật đầu, đưa mắt ra hiệu cho cô rồi bước thật nhanh về phía người nông dân nọ, cười nói: "Bác à, để cháu gánh nước cho bác nhé."
Người này đưa mắt nhìn anh, ra chiều quái lạ: "Mấy cô cậu... đến sống thử kiểu nhà nông à?"
Dư Tô đáp: "Vâng ạ, ban đầu bọn cháu cứ tưởng ở đây có nhà nghỉ khách sạn, ai ngờ tới nơi mới phát hiện đến tìm chỗ ăn uống cũng khó nên muốn hỏi bác xem bọn cháu có thể giúp bác làm việc để đổi lấy mấy bữa ăn không ạ?"
Nghe bọn họ có việc cần nhờ, bác nông dân này mới đưa gánh nước trên vai cho Phong Đình.
Thấy Phong Đình gánh thùng nước lên, người này bèn bật cười, chỉ phía trước, bảo: "Cậu trai này cũng khỏe khoắn ra phết đấy, đi thôi, vừa đi vừa nói."
"Nhà bà Lý ở ngay phía trước kia kìa, mấy hôm trước chồng bà Lý làm ruộng bị thương ở chân, nằm liệt giường, con trai thì rời làng đi học rồi, một mình bà ấy làm lụng vất vả lắm, lát nữa bác dẫn mấy đứa tới đó hỏi thử xem."
Dư Tô vội nói: "Bọn cháu cảm ơn bác lắm! Nếu bác Lý mà chịu thì nhất định chúng cháu sẽ làm việc chăm chỉ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581664/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.