Dịch: Hạnh / Ảnh: Jas
Dư Tô ngồi trên chiếc ghế đá bên đường, khẽ cúi đầu, ngón tay cô nhè nhẹ mân mê những hàng chữ trên vỏ bánh mì, im lặng suy nghĩ mất một lúc lâu.
Ngô Băng ngồi một bên, cứ nhìn cô chằm chằm với ánh mắt sáng quắc nhưng lại không hề buông một câu thúc giục.
Giây lát sau, Dư Tô ngẩng đầu nhìn cô ta rồi hỏi: "Cô muốn tôi phối hợp với cô thế nào? Phối hợp làm chuyện gì?"
Ngô Băng nở nụ cười, gương mặt tái nhợt chợt phơn phớt vệt ửng hồng, cô ta thở phào như thể vừa trút bỏ được gánh nặng nào đó, dịu dàng nói: "Đơn giản lắm, tôi muốn cô cùng tôi giết chết Chung Liêm trong hôm nay. Kẻ phản bội chết rồi, chúng ta chỉ cần hoàn thành mục tiêu nhiệm vụ của mình theo trình tự, đợi đến khi màn chơi kết thúc là được."
Dư Tô mím môi, khẽ cau mày, lộ vẻ lưỡng lự.
Cô nhớ mình từng đọc một câu nói thế này: "Khi gặp chuyện gì đó khó khăn, người ta sẽ không đi cầu xin kẻ yếu đuối hơn mình giúp đỡ."
Dù rằng giờ không phải Ngô Băng đang cầu xin cô giúp đỡ, nhưng tình huống cũng lại từa tựa.
Hơn nữa, theo những gì Ngô Băng nói, cô ta nhận định rằng Phong Đình là một đồng đội tuyệt vời, vậy tại sao cô ta không tìm Phong Đình, người mạnh mẽ hơn Dư Tô rất nhiều, mà thay vào đó lại chọn một cô gái như cô.
Dư Tô ngoái đầu nhìn Ngô Băng, nói: "Trước đây tôi cũng từng nghe nói có một Hội nhóm này, Hội phó là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581629/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.