Dịch: Hạnh / Ảnh: Jas
Thấy sắc mặt Dư Tô khó coi, người đàn ông tóc đỏ nghi ngờ hỏi: "Không phải cô bảo là muốn mọi người đi cùng sao, tôi và Trương Dịch đã hứa sẽ đi với cô rồi, sao cô lại vào một mình? Cô không sợ chết sao?"
Dư Tô khẽ lắc đầu, nói: "Có sự cố xảy ra, thôi để sáng mai nói đi."
Giờ đầu óc Dư Tô đang ong lên, phải gắng lắm mới nói trôi chảy được một câu, nếu là người nhát gan ở vào tình cảnh này có khi đã sợ đến mức phát điên rồi.
Người đàn ông tóc đỏ và Trương Dịch đưa mắt nhìn nhau, Trương Dịch hỏi: "Vậy bọn tôi đi trước nhé?"
Dư Tô lại nằm phịch xuống giường, thân thể bải hoải, cô nhắm mắt, nói: "Mọi người cứ về nghỉ ngơi đi, chắc là đã an toàn rồi..."
Người đàn ông tóc đỏ rời khỏi phòng, lúc bước ra khỏi cửa, anh ta còn quay đầu nói: "Vậy cô nhớ phải cẩn thận, nếu có chuyện gì thì cứ hét to lên, hoặc là đến tìm tôi cũng được, dù sao phòng tôi cũng ngay kế bên."
Sau khi hai người rời đi, Dư Tô chưa vội tắt đèn, cô vẫn thấy để đèn sáng dường như sẽ đem lại cảm giác an toàn hơn một chút.
Hơn nữa giờ trong đầu cô toàn là tứ chi nát vụn, nếu tắt đèn Dư Tô sẽ sợ chết khiếp mất.
Nằm trên giường suốt hơn một tiếng đồng hồ Dư Tô mới từ từ bình tĩnh lại. Dù đầu óc vẫn quay mòng mòng toàn máu thịt nhưng Dư Tô đã bắt đầu tìm được đầu mối hữu dụng từ trong những mảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581595/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.