Dịch: Hạnh / Ảnh: Jas
Ngay khi vừa đẩy bật nắp tủ ra, Dư Tô lập tức đứng thẳng dậy, nhìn thấy quanh phòng trống trơn.
Trừ cô ra không có một ai.
Chiếc rương gỗ lớn lúc này bị người ta vứt một bên dưới đất, bên ngoài cứ chốc chốc lại như có như không vang lên tiếng cãi vã.
Dư Tô nhảy ra khỏi ngăn tủ, nhẹ nhàng bước ra cửa.
Ngay lúc cô sắp rời khỏi phòng đã nghe thấy có tiếng bước chân dồn dập vang lên từ phía bên phải hành lang, đó không phải là vị trí của cầu thang, người tới là ai đây?
Dư Tô mau chóng trốn sau cánh cửa, rất nhanh sau đó đã thấy Dịch Thư vội vã tiến vào.
Anh ta không phát hiện ra Dư Tô đang trốn sau cánh cửa, mà quay lưng lại nhìn chiếc giường đã bị lật tung lộn xộn.
Dường như Dịch Thư có chút kinh ngạc, ánh mắt anh ta chuyển sang chiếc tủ lớn, nhanh chân tiến lại mở nắp ngó vào trong, thấy trong tủ rỗng không, Dịch Thư lại hơi sững người.
Cũng không biết trong lòng anh ta đang suy nghĩ gì, chỉ thấy Dịch Thư mau chóng quay người toan bước ra ngoài, mà cuối cùng khi vừa quay lại anh ta cũng để ý thấy Dư Tô đang đứng sau cánh cửa.
Gương mặt Dịch Thư lúc này là không giấu nổi vẻ kinh ngạc, anh ta tiến hai bước, lại gần Dư Tô, cất giọng hỏi: "Sao cô lại im im đứng đây không nói tiếng nào? Lúc nãy có ai vào đây không? Cô đã bị bắt chưa?"
Dư Tô đẩy cửa bước ra, cười nói: "Anh hỏi nhiều quá, phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-chet-choc/581569/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.