"Tên tôi là Lưu Hoàng Minh..."
"Cuộc đời của tôi sao lại như thế này?"
"Giống như là tôi chơi game và chọn sai nhân vật vậy..."
"Tuy tôi rất cố gắng nhưng lại không được gì cả..."
"Kẻ thắng cuộc được tất cả mọi hứ từ tôi..."
"Tôi chỉ là một thằng mãi mãi thất bại."
"Tuy vậy nhưng...."
"...Cậu ta đã...."
Quay lại mạch chính, không cần quan tâm đến cái tên đâu, lời tự kỷ của thằng bựa nân vật chính ấy mà.
"Nếu có thật... thì muốn thử không?" Đôi mắt của Sơn giờ trông vô hồn, như không có sức sống.
"Cái đó...." Minh lưỡng lự trả lời, một phần vì không tin lời một thằng quần què mà mình ghét éo biết ở đâu chui ra, một phần thì sợ nếu đó là thật thì chắc mình sẽ phải đánh đổi một thứ gì đó để đạt được. Sơn cho tay vô túi quần ( Gãi trym?) đứng đợi câu trả lời của Minh.
Xoạch Đúng lúc này của lớp ( Cửa kéo) bỗng dưng mở ra và một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Đợi tớ có lâu không?"
"Ơ!" Người vừa nói ngạc nhiên khi thấy trông phòng không chỉ có một người mà có tận hai, hơn nữa không khí trong phòng đang vô cùng căng thẳng, giống như hai bên đang chuẩn bị xông vào nhau mà thông đến một mất một còn. Minh ngạc nhiên khi thấy người bước vào phòng lại là...
"Hạ.. Hạnh...?" Minh ngạc nhiên, hai mắt trố ra khi thấy Hạnh bước vào. Vâng người bước vào chính là Hạnh, người mà Minh thầm thương trộm nhớ.
"Có cả Minh ở đây nữa hả?" Hạnh bất ngờ khi thấy Minh trong phòng liền hỏi.
"Mặt Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-bi-an/3977412/chuong-4.html