Lâm Hạ nghe nữ xứng hình dung bản thân như vậy, liền biết nữ xứng ở thế giới thực bình phàm cùng không được như ý cỡ nào. Lâm Hạ nghĩ, mình có thật sự nguyện ý đi kết bạn với nữ xứng bình phàm, thậm chí có chút tự ti như vậy hay không, nàng hoàn toàn không chắc. Nàng cảm thấy nếu chỉ là xuất phát từ thương hại thì quá mức giả mù sa mưa, nếu vậy, hà tất phải nhất quyết vạch trần mặt thật của nữ xứng làm gì? Cho nên Lâm Hạ trầm mặc một lát, cũng không tiếp tục truy vấn.
“Nếu là bình phàm, cũng nên hỏi một chút xem bản thân mình đã đủ nỗ lực hay chưa?” Mặc dù Lâm Hạ không hỏi tiếp về thân phận thật của Thiên Thu, nhưng là làm người đứng xem, nàng vẫn nhịn không được đưa ra thiện ý. Lâm Hạ vẫn luôn nghĩ, không đủ ưu tú là bởi vì không đủ nỗ lực.
“Đương nhiên đã từng cố gắng, nhưng dùng hết toàn bộ sức lực lại chỉ có thể đạt tới tiêu chuẩn mà người khác ung dung cũng đạt được, cô phải biết rằng, người có chút thiên phú bẩm sinh chính là bất bình đẳng.” Thiên Thu cười khổ nói, nỗ lực rồi mà vẫn không đạt được, mới cảm thấy tuyệt vọng, tựa như có một bài post độc kê thang từng nói, nỗ lực không nhất định có kết quả, nhưng là nỗ lực nhất định vô cùng cực nhọc, còn phóng túng lại rất nhẹ nhàng. Bất quá nàng ở thế giới hiện thực vẫn không dám thả lỏng, chỉ có ở thế giới này, nàng mới dám không kiêng nể gì phóng túng.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-bat-kha-tu-nghi/1363939/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.