Thiên Thu không trả lời, nhưng thái độ như vậy thực minh xác nói cho Lâm Hạ, nàng một chút đều không muốn rời khỏi đây.
“Tôi muốn rời đi nơi này.” Lâm Hạ nói.
Tuy vừa rồi đã đoán được nhưng thời điểm nghe Lâm Hạ biểu đạt rõ ràng, nội tâm Thiên Thu vẫn có chút căng chặt.
“Cần tôi phối hợp gì không?” Mặc dù Lâm Hạ không muốn ở lại, Thiên Thu cũng biết bản thân bất kể thế nào đều phải phối hợp, giúp nữ chủ thuận lợi rời đi.
“Khi nào cần, tôi sẽ nói cho chị.” Lâm Hạ cũng không trực tiếp nói cho Thiên Thu biết, điều kiện để nàng rời khỏi thế giới này là làm Thiên Thu yêu mình.
Lần nói chuyện này tựa như một tảng đá đè lên trái tim Thiên Thu, mỗi khi nhớ tới đều sẽ phiền muộn đến hốt hoảng. Thiên Thu biết, nàng cùng Lâm Hạ giống như hai đường thẳng song song ngẫu nhiên có giao điểm, giao nhau rồi sẽ lại lần nữa tách ra, sau đó giữa Lâm Hạ với mình lại là một khoảng cách xa xôi không thể với tới.
Cảm giác thời gian Lâm Hạ rời khỏi thế giới này đang dần đếm ngược, Thiên Thu càng thêm nhiệt tình, dường như ở trong thời gian ngắn nhất dùng hết tất cả nhiệt tình vậy, bởi về sau có lẽ chẳng còn cơ hội nữa.
Thiên Thu càng thêm nhiệt tình, Lâm Hạ làm sao có thể không cảm nhận được đây, nàng có thể cảm giác nữ xứng luyến tiếc mình, kỳ thực giá trị thân mật đã kiếm đủ, căn bản không cần tiếp tục bạch bạch bạch. Chẳng qua ở thế giới này, thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-bat-kha-tu-nghi/1363935/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.