Lúc cậu đến thư viện chỉ thấy lượng người đọc sách hôm nay nhiều hơn mọi khi, chỗ ngồi hầu như đã kín người chỉ còn lại ba, bốn chỗ trống. Cậu chào hỏi người quản lí thư viện rồi tự tìm cho mình một quyển sách vừa ý, sau đó đi đến một chỗ trống trong góc ngồi xuống bắt đầu đọc. Lật được vài trang thì hồn cậu không biết lại bay đến nơi nào rồi.
Quen biết anh, yêu anh là chuyện nằm ngoài những dự định ban đầu của cậu. Vốn nghĩ sau khi học xong đại học cậu sẽ tìm cho mình một công việc an nhàn, sống một cuộc sống của một viên chức bình thường. Cậu không cần lo đến chuyện nối dõi bởi cậu vẫn còn một đứa em trai, nếu không gặp anh cậu nghĩ cả đời mình sẽ chẳng yêu ai, sống cô đơn cả đời. Dù biết tình cảm của anh dành cho cậu chỉ là giả dối, nhưng cậu không cách nào thoát khỏi sự ôn nhu, lo lắng cùng những quan tâm của anh. Trò đùa thì sao chứ? Cậu mặc kệ, cậu chính là yêu sự ôn nhu này và... cậu yêu người con trai đã mang đến sự ôn nhu này.
Thật không biết cậu đang nghĩ gì mà đến nỗi anh ngồi bên cạnh quan sát cậu hơn 5 phút nhưng cậu không hề hay biết, anh bất đắc dĩ đành gọi cậu nếu không hai người không biết sẽ ngồi đây đến bao giờ.
- Phàm.
Cậu mờ mịt quay sang nhìn anh, mất vài phút cậu mới nhận ra người đang ngồi cạnh mình là ai:
- Sao vậy?
- Cậu làm sao vậy? Dạo này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-ai-tinh/2021883/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.