Anh nhìn cậu bận rộn vì mình mà chuẩn bị bữa tối, anh bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng, cảm giác giống như gia đình vậy. Anh xắn tay áo lên bước đến muốn giúp cậu một tay:
- Có cần tôi giúp gì không?
- Giúp tôi gọt vỏ mấy loại rau củ này rồi đem rửa sạch là được - cậu đưa anh túi đựng rau củ rồi nói.
- Ờm - anh cầm lấy mang đi gọt vỏ giúp cậu.
Vì chỉ có anh và cậu hai người ăn nên cậu không nấu nhiều, cũng không quá cầu kì kiểu cách nhưng nhìn cũng rất ngon miệng.
Cậu tự biết tay nghề của chính mình cũng thường thường nhưng nghe anh vừa ăn vừa luôn miệng khen ngon làm cậu cũng thấy có chút xấu hổ:
- Cậu đừng có nói quá lên, không ngon như vậy đâu.
- Ngon thiệt mà, không tin cậu nếm thử đi - vừa nói anh vừa gắp thức ăn đưa đến bên miệng của cậu.
- Cậu.... - cậu há miệng muốn nói gì đó, anh thấy vậy liền nhân cơ hội đút thức ăn vào miệng cậu. Thức ăn đã vào miệng bất đắc dĩ cậu đành nuốt xuống, lại quên mất một chuyện rằng cậu đang ăn đồ ăn trên đũa mà anh đã ăn.
- Ngon mà đúng không? mình đâu có lừa cậu.
- Ngon thì cậu mau ăn đi, lát nữa cậu phụ trách rửa chén đó.
- OK, à mà mình quyết định từ giờ sẽ thường xuyên đến ăn cơm cùng cậu, tránh cậu cảm thấy "cô đơn".
- Nói cứ như cậu tốt lắm vậy đó.
- Hì hì, mình tốt thiệt mà - anh dày mặt nói.
Đặt chén bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-ai-tinh/11294/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.