- Uy... Anh có đang nghe em nói không vậy?
- A, anh xin lỗi em vừa nói gì vậy? - cậu nhận ra dạo này cậu luôn suy nghĩ đến anh.
- Em nói sắp đến thi rồi anh đã chuẩn bị gì chưa?
- Bài vỡ anh đã ôn rồi, đến lúc đó ôn lại lần nữa là được.
- Anh thật giỏi chẳng như em vừa nhìn
thấy chữ đã muốn ngủ...hây
-...- cậu không nói gì chỉ im lặng nhìn dáng vẻ than oán của cô mà phì cười.
- Mà anh à, chiều nay trường ta đấu giao hữu với trường Hải Dương đó, anh đi xem không?
- Để xem, mà thi đấu lúc mấy giờ vậy, Lam?
- Dạ 2h30 á, anh đi được không?
- Ừm, được mà.
- 2h em qua đón anh.
- Ừm.
Khi hai người đến sân vận động đã thấy cổ động viên của hai trường đang cố hò hét cỗ vũ. Cậu quan sát đội bóng của trường thì thấy anh đang cùng mọi người trong đội bàn bạc, nhìn nụ cười tự tin của anh, cậu lại nhìn đến ngây ngẫn cả người. Lúc vô tình quay đầu về phía khán đài anh liền thấy cậu, nhìn sang bên cạnh chỉ thấy cô đang kề tai cậu nói gì đó, anh không vui mà quay đầu đi:
- Cảnh Thiên được xem là "ác chủ bài" của đội bóng trường ta đó.
-... - cậu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Nhìn về phía trường đối thủ thì gặp một thân ảnh quen thuộc. Bốn năm trôi qua, nhưng người đó cũng không thay đổi nhiều, chỉ càng thêm cao lớn, anh tuấn mà thôi. Cậu còn nhớ hình ảnh người đó cúi đầu ấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-ai-tinh/11285/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.