Hàn Vũ lẳng lặng giơ ngón giữa sau khi chiếc xe ô tô rời đi. Tiêu Khang cạn lời "Anh cần phản ứng như vậy không?"
Hàn Vũ hừ mũi "Cô ả đáng ghét!"
Thanh La Kiều mỉm cười, đuôi mắt khẽ cong lên nhìn bầu trời.
[...]
"Anh có chắc anh khoẻ hẳn rồi không?" Trịnh Hy vừa về nhà liền túm lấy cổ hắn lắc mạnh. Phùng Doãn Kha choáng váng đầu óc "Đừng lắc anh nữa!!!" hắn ngất bây giờ.
"Em đói không? Anh đi nấu cơm nhé?"
"Anh ở nhà một mình thêm vài ngày nữa có được không?"
"Hả?" Hắn tròn mắt "Em lại đi đâu?"
"Giải quyết công việc thôi, hơi phức tạp."
"Em đem anh theo được không?" Hắn nài nỉ "Ở nhà một mình chán lắm!"
"Không tiện mang anh đi được." Cô lắc đầu "Tôi sẽ cố gắng thu xếp công việc sớm nhất."
"Tiểu Hy! Em lúc nào cũng công việc, nhưng công ty em đâu có xảy ra vấn đề gì đâu!" Hắn ấm ức ở chỗ này. Cô chẳng bao giờ nói cho hắn biết cô định làm cái gì, lịch trình của cô như thế nào, lúc nào cũng ngắn gọn gói trong hai từ công việc! Mỗi lần cô đi hắn ở nhà lo chết đi được! Ngoài kia đầy trai như thế, biết đâu được cô sà vô lòng thằng khốn nào!
"Không thể nói với anh. Nếu còn muốn ở lại cạnh tôi, đừng suy nghĩ gì nhiều, không chống đối!"
"Nhưng anh là chồng em mà!"
"Chồng hay không cũng không có quyền quản tôi." Cô cốc vào đầu hắn, cười nhạt "Lần này tôi đi cũng phải gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479243/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.