Hậu quả của sự buông thả dục vọng là đến mười giờ đêm, cô mới được ăn cơm, còn công việc phải dời hết sang ngày hôm sau., còn toàn thân thì đau nhức kinh khủng!
Phùng Doãn Kha thì được "ăn" no một bữa căng bụng nằm ườn trên giường ngủ chờ chết.
Có lẽ cô không biết, khoảnh khắc nhìn thấy cô và Phùng Doãn Kiệt hôn nhau ngay trước cổng, hắn đã tức sôi máu như thế nào. Cái cảm giác như bị búa đập vào người này không dễ chịu gì. Hắn lúc đó chỉ muốn lao ra ngay bên ngoài, nhưng phải kìm nén hết tất cả nỗi xúc động xuống, cắn răng đợi cô quay về. Hắn thấy rõ cô đứng bên ngoài, cách chỉ có một cánh cửa, nhưng cô lại ngập ngừng mãi không chịu vào. Còn cái thái độ né tránh của cô khi hắn hỏi đến càng không thể chịu được mà! Rõ ràng là cô ấy ăn vụng còn không lau mép!
Hắn coi như không biết, muốn xem cô sẽ làm gì tiếp theo, nhưng có đánh chết hắn cũng không nghĩ tới rằng mình được "lời" như vậy! C...cũng không thiệt...
[...]
Phùng Doãn Kha hôm sau ngủ dậy quá giờ ăn trưa, nay hắn còn được cô "đặc cách" cho nghỉ ở nhà. Hắn ăn uống xong xuôi thì muốn đi ra ngoài, liền hỏi mượn xe cô
"Ngăn bên trái ngoài cùng, sâu trong góc ấy."
"Anh lấy được rồi, mà còn mấy cái chìa khoá em để cùng là gì vậy?" Hắn lôi một chùm chìa khoá, lựa cái cô bảo. Trịnh Hy bên kia vừa áp tai nghe điện thoại tay vừa ký rồng bay phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479194/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.