Cô dẫn hắn đến nhà hàng sang trọng, sau khi dùng xong bữa, cô lái xe trở về khách sạn. Trịnh Hy liền nằm luôn lên giường. Hắn giúp cô cởi áo khoác ngoài treo lên, chỉnh lại chăn gối cho cô, nói nhỏ “Em mệt rồi, cứ ngủ đi.”
“Ừm.” Cô nhắm mắt lại, từ từ chìm vào giấc ngủ, trước khi bóng tối hoàn toàn bao phủ, cô lờ mờ nghe thấy giọng nói ấm ức của hắn
“Anh suýt bị người khác lôi đi mất mà em lại ngủ, chẳng biết giữ chồng gì cả! Có một ngày anh trèo tường đi mất cho em coi!”
Chiều tỉnh dậy, cô nhìn người vẫn say giấc ôm chặt lấy mình, khẽ vuốt ve mặt hắn, đúng là nhìn kĩ thấy hắn đẹp trai thật, bảo sao mấy cô em gái đó lại thích như vậy. Lần tới ra ngoài có nên nhét hắn vào cái bao lôi đi không?
“Vợ à, anh nhột.”
Cô giật mình, bắt gặp đôi mắt đen láy của hắn, hắn nắm lấy tay cô đang đặt trên mặt mình “Em sờ soạng anh!”
“Thì sao?” Cô nhướn mày “Người tôi anh sờ rồi, vì cái lí do gì tôi không được sờ anh?”
Phùng Doãn Kha “…” cãi không lại.
Cô chống tay nhổm dậy, khoác áo lông bên ngoài, ngồi vào bàn làm việc “Anh ngủ tiếp đi, lát dậy chúng ta đi tắm.”
Hắn mở trừng mắt, lắp bắp “Đi…đi tắm??? Chúng… ta??? Chúng ta?”
Cô ấy không nói nhầm ấy chứ?
“Ừm.” Cô gật đầu “Gần đây có suối nước nóng đó. Mùa đông đi thì tuyệt nhất còn gì.”
Suối nước nóng?
Hắn ngẩn ngơ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-tong-chong-co-muon-treo-tuong/2479148/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.