Buổi sáng hôm ấy trời không nắng như mọi ngày, có vẻ ảm đạmlạ. Nhạn thu xếp đồ đạc cùng mẹ qua nhà bà Tư Vịt, bà Tư niềm nở đóntiếp hai mẹ con bà Diệu, bà nhìn Nhạn cười tươi rói.
- Nhạn con!! Bác biết là con thương mẹ con, muốn mẹ con có chút vốnlàm ăn nên con đồng ý qua ở nhà ông Thái, vì vậy bác đã nói mấy lời vớiổng cho mẹ con thêm ít tiền.
- Dạ con cám ơn bác Tư – nụ cười rạng rỡ như tia nắng ban mai buổi sớm, mấy ai biết trong nụ cười có vị chua chát.
- Con bé có vẻ vui em nhỉ, con bé mà qua nhà ông Thái thì nó sẽ sung sướng lắm đó em.
Bà Diệu nhìn con trìu mến, sắp phải xa con gái cưng nên mắt bà khôngthể rời con bé, đêm hôm bà nào có ngủ được đâu, đau thắt cả gan ruột.Con bé ở với bà từ nhỏ bây giờ qua nhà người ta lạ nước lạ cái sao màkhông xót cho được.
- Diệu!!! – Bà Tư đánh nhẹ lên vai bà Diệu. Tiền nè em cầm đi, lấy mà lo vốn làm ăn nha, mai mốt còn chuộc con bé về, thấy mẹ con em cực khổchị thấy chị thương, đáng lẽ ra chị phải lấy chút đỉnh tiền giới thiệucon Nhạn với ông Thái nhưng thấy em cũng không dư giả gì nên chị bớtphần đó cho em đấy.
- Dạ em cám ơn chị! – Cầm túi tiền bà Tư mà tay bà Diệu cứ run run,bà nào có để ý tới túi bạc, chỉ vì đồng tiền nó quá lớn nên hai mẹ conbà phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nu-bao-thu/2457326/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.