Khắp Nơi Đào Người.
“- Thánh thượng có bằng lòng không?”
Nguyễn Phúc Đảm lo lắng hỏi, giờ hắn quan tâm nhất chính là quân quyền rơi vào tay ai,
“-Hình như là Thánh thượng người đã đáp ứng rồi.”
Âu Chính Đức thấp giọng đáp lời.
“-Khốn khiếp!”
Nguyễn Phúc Đảm xiết chặt nắm tay không kìm nổi thốt ra thành lời. tại sao phụ hoàng lại không bàn chuyện này với mình, dù gì thì người cũng đã giao cho mình quyền điều hành đất nước kia mà.
Sau cùng Nguyễn Phúc Đảm khắc chế cơn giận trong lòng, hắn ngồi trở lại xuống ghế, nói với Âu Chính Đức,
“Ngươi tạm thời lui ra đi, ta muốn suy nghĩ một chút”
“-Vi thần cáo lui.”
Âu Chính Đức hành lễ lui ra, y vừa mới lui ra không lâu, một tên hoạn quan lại bẩm báo nói:
“Nguyễn Văn Thành tướng quân cầu kiến Thái tử Điện hạ.”
Nguyễn Phúc Đảm thở một hơi dài,
“Mời Nguyễn Tướng quân vào”
trong vòng chưa đến bao lâu mà vô số sự tình phức tạp kéo đến, làm cho Nguyễn Phúc Đảm đau đầu không dứt, quan trọng hơn là tình hình suy yếu của Vương triều Đại Nam khiến trong lòng Nguyễn Phúc Đảm lúc nào cũng trĩu nặng, không cách nào phấn chấn tinh thần được.
Mặc dù Lê Quế Lâm đã cải cách thể chế thu được khá nhiều lợi ích cho đất nước, thế nhưng vẫn có rất nhiều quý tộc cứng đầu, thậm chí là được chống lưng bởi các vị vương công đại thần trong triều âm thầm chống lại,
Nguyễn Văn Thành bước nhanh vào thư phòng, vội vã nói:
“Thái tử Điện hạ, thần vừa nghe được một tin, Thánh Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457161/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.