Âm Mưu Dương Mưu
Thành Quảng ngãi, trên tường thành không ngừng có người đi đi lại lại, tốp thì tuần tra, tốp thì vận chuyển gỗ và đá, tốp thì xem lại đại pháo, không khí chiến tranh khiến ai ai cũng nặng nề. Trên đầu thành, đại tướng quân nhà Nguyễn là Từ Đạo đang đứng ở lỗ châu mai, nhìn chăm chú đốc thúc đám dân phu vận chuyển hỏa dược . Ánh mắt của y hết sức phức tạp, không biết đang suy nghĩ điều gì?
Hắn đang quát tháo đám dân phu thì một tên thân binh chạy vội tới thưa:
“- Tướng quân, phu nhân cho người mang tin đến, nói rằng mẹ đẻ của phu nhân tới chơi, muốn tướng quân về nhà một lát.”
Từ Đạo ngẩn ra. Gì vậy, bà ta không phải vừa ba hôm trước đến hay sao, hôm nay lại tới nữa rồi; Sau khi dặn dò viên phó tướng, Y xoay người đi xuống thành. Ở dưới thành, quản gia của hắn đang đợi. Thấy Từ Đạo xuống thành, người quản gia liền vội vàng tiến lên nói:
- Lão gia,
“Được rồi , được rồi”
Từ Đạo mất hứng phất tay, chỉ là mẹ vợ thôi có cái gì mà nhặng hết cả lên. Hắn ngay lập tực giục ngựa chạy nhanh về phía nhà mình. Hắn vừa về đến cổng thì vợ hắn đã chờ sẵn, Từ đạo đang định nói vài câu thì vợ hắn đã ra hiệu cho hắn im lặng, rồi nói nhỏ vào tai hắn, hắn nghe xong thì vô cùng ngạc nhiên, trong đầu lùng bùng vô vàn ý nghĩ, hắn chạy vội vào trong:
“- Lưu thế huynh, gần đây lại còn có thời gian rảnh tới nhà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457153/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.