Khoai Tây
Quẳng tấm lụa có ghi luật Đại Nam cho cấp dưới, sau đó dặn dò một số việc cần để tâm đến, Trịnh Cán mới mệt mỏi quay trở lại tẩm cung, mấy ngày hắn phải xử lý rất nhiều công vụ, tuy rằng đã được nội các xem qua thế nhưng cũng không thiếu những thứ thượng vàng hạ cám, nơi thì xin tiền cứu trợ, nơi thì xin người, nơi thì lại dâng sớ nói xấu đồng liêu, thậm chí có những bản tấu ca tụng công đức, thiên ân cao dày, hoàn toàn nhạt nhẽo, đến đọc hắn cũng lười đọc, trực tiếp ném vào sọt rác,
Thế nhưng cũng có những bản tấu khá là hay ho, và có giá trị thực tiễn, điển hình như hôm nay, Một viên quan tấu lên rằng, năm xưa trọng tâm của Đại Việt đều đặt trên đất liền chưa có triều đại nào có ý định đánh chiếm vùng biển phía đông, cho nên thực lực giữa thủy quân cùng lục quân khác biệt trời vực. Cá biệt về tướng lĩnh thủy quân rất hiếm có người thông thạo thủy tính nhiều năm không tiếp xúc thủy chiến, không hề có khái niệm sinh tồn, đi xa trên biển.
Bản tấu đề ngị Trịnh Cán tiếp tục khuếch trương Hàng hải hơn nữa từng bước một, không ngừng tích lũy kinh nghiệm! , và đích thực là hắn cũng đã nghĩ đến vấn đề này,
Trịnh Cán được tiền hô hậu ủng đi vào tẩm điện, trên đường thấy hai vị phi tần của mình đang ăn đồ ăn vặt ngoài sân, hắn đi lại gần mà hai bọn họ cũng không phát hiện.
Trịnh Cán cười đi tới gần, nhìn và đĩa trái cây màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457143/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.