** Kẻ Nào Tham Hủ
**
Buôn bán không cần vốn, lại dùng voi để chuyên chở gạo. Trịnh Cán không thể nào chịu được điều này, đây rõ ràng lại có kẻ bên dưới tham ô, ăn cắp lương hướng. Tham ô , cá nhân hắn cho đó là chuyện hết sức bình thường, đời làm quan ai chẳng vô tình cố ý tham ô biển thủ, người xưa chẳng phải đã có câu sao, Muôn dặm làm quan chỉ vì tiền, nếu như tên quan nào vỗ ngực ra vẻ thanh liêm, thì Trịnh Cán còn âm thầm khinh bỉ hắn, Có lẽ hắn có thể dễ dàng tha thứ cho sự tham ô nếu nó nằm trong giới hạn, nhưng dám dùng voi chiến của hắn, dùng con đường trường sơn mà hắn phải mấy bao công sức xẻ đá phá núi thì hắn tuyệt đối không cho phép, đây là xuất hiện sự bành trướng độc quyền, sự phá giá nghiêm trọng, nếu để lâu dài rất dễ ảnh hưởng đến căn cơ lập quốc
Đối với các vùng đất mới để giữ cho việc cân bằng quyền lực. để thuận tiện trong việc điều hành, hắn để cho quân chính độc lập, các vùng đất mới này đều có sự tự trị nhất định, cho phép chúng trong số một số sự vụ nhất định có thể thay mặt triều đình trung ương mà quyết định. Quân chính sự vụ hằng ngày hắn , Trịnh Cán không hề hỏi han đến. đại quyền hắn ban cho những kẻ đứng đâu nơi này gần như một vị vương gia, nhưng tất cả mọi quân chính đại sự. phải có sự phê duyệt cuối cùng của hắn Đương kim Hoàng đế Đại việt, Trịnh Cán. Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457139/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.