Nguyễn Anh cũng không vội vàng đuổi theo, hắn chỉ thản nhiên nhìn chiếc thuyền lớn của Lưu Huệ chạy xa, chạy khỏi nơi này.
“Hoàng thượng, để bọn họ đi như vậy sao?"
Nguyễn Văn Trương vẻ mặt không phục nhìn ra chiến thuyền đã trở thành một chấm đen nhỏ ở xa xa. không lẽ thật sự để mặc cho những chiến thuyền này bỏ chạy ngay dưới mí mắt của họ hay sao?
Nguyễn Anh nhẹ nhàng lắc đầu. cười nói: “Ngươi không cần lo lắng. ở phía trước của bọn họ tất có một đội thuỳ quân sẽ chặn đường bọn họ lại. ta đã hứa điều đó với bọn chúng"
Nói xong. hắn khoát tay áo lệnh nói: “đi thôi."
Năm ngày sau.. ở Biên giới, Toàn quân còn lại của Lưu Huệ bị một đám người hoa giết chết, Lưu Huệ tụ sát. Đây là Nguyễn Anh cho phép người hoa ở Gia định trả thù. Mười ngày sau, ở Phú Xuân Huế, cũng chính là Thừa Thiên Huế ngày nay, hơn hai trăm quan viên châu huyện đến từ bốn mươi mấy huyện thuộc các châu của miền trung nam bộ, đều tề tụ đông đủ ở hoàng cung, tham gia cuộc họp do Nguyễn Anh tổ chức.. Mỗi một người đều tràn đầy sự kỳ vọng đối với cuộc họp lần này, đây liên quan đến sự định vị của triều đình đối với quan lộ của bọn họ,. ai ai cũng hiểu, Tây Sơn đã diệt vong rồi, muốn sống nữa chỉ có phục vụ Nguyễn Anh, Cuộc họp được cử hành ở trong Điện Trung Cực của Phượng Hoàng Trung Đô, đây là một tòa đại điện, là kiến trúc hùng vĩ nhất của kinh đô nhà Tây Sơn, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457137/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.