* Kim Đỉnh Tự*
Trong lúc Tây sơn và Đại nam đang quyết chiến một mất, một còn thì tại Thăng Long, đô thành Đại Việt. Trịnh Cán đang ngồi trên đại điện, phía dưới là Nguyễn Đề đang đứng đó, trán lão đang mướt mồ hôi không hiểu từ đâu mà Hoàng thượng lại biết chuyện em trai lão mới từ Đại Thanh trở về
“ Nguyễn Khanh nói đi chứ, có phải khanh có một người em út”
Nguyễn Đề giật mình tỉnh lại vôi đáp:
“ Hồi bẩm Hoàng thượng, đúng vậy ạ, đệ đệ của thần mới trở về không lâu:
“ Ồ, lần này chắc hẳn đệ đệ của khanh muốn ở lại kinh thành”
Nguyễn Đề lại đáp:
“ Bẩm, đúng vậy”
Trịnh Cán thấy rào trước đón sau đã đủ, hắn nói huỵch toẹt luôn:
“ Trẫm là người thẳng thắn, không nói vòng vo, Trẫm muốn đệ đệ của khanh hiệu trung cho triều đình, khanh thấy thế nào, liệu hắn có đồng ý không”
Nguyễn Đề vội đáp:
“ Hoàng thượng yêu tài của đệ đệ quả thực là minh chúa xưa nay, nhưng hắn bình sinh không thích công danh sợ rằng….”
Trịnh Cán lại cười,
“ Khanh cứ mang cái này về đưa cho đệ đệ khanh”
Trịnh Cán ném cho Nguyễn Đề một quyển sách, trên bìa chỉ viết có mấy chữ, Kim Vân Kiều – Thanh Tâm Tài Nhân.
“ Nói với hắn nếu hắn không ra làm quan cũng được, hãy tích cực sáng tác cho trẫm”
Nguyễn Đề còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao, Trịnh Cán lại nói:
“ Còn nữa, trẫm nghe hắn sắp thành hôn, hôn lễ này trẫm sẽ ban cho,”
Đến nước này thì Nguyễn Đề đã hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457121/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.