So Tài
Trịnh Cán nghĩ như vậy thì âm thầm gật đầu, quả nhiên thấy cải trang ra khỏi cung thu hoạch không nhỏ, dường như đã nắm bắt được một mạch ngầm thần bí, mạch ngầm này không coi luật pháp ra gì, cũng không coi Trịnh Cán hắn vào đâu cả, điều này nói rõ, hệ thống chính trị của hắn còn chưa đủ mạnh.
Lúc này, Hồng An Thông đắc ý cười lạnh nói: "Mỹ nhân, gia tướng của bản nhân đã bị nàng giết chết, bản nhân cũng đã báo cáo với Lưu tướng quân, ngươi nếu không thể cấp cho bản nhân một câu trả lời thuyết phục, bản nhân sẽ y theo luật pháp Đại Việt mà trừng trị nặng!"
Nói xong, tham lam nhìn chằm chằm vào Hồ Xuân Hương, đắc ý cười rộ lên. Chỉ thấy Hồ Xuân Hương cũng không để ý tới ánh mắt dâm loạn đó, chỉ nhè nhẹ mỉm cười:
"Tiểu nữ tử hôm nay chỉ muốn đàm đạo thơ ca với Phạm công tử mà thôi, không thể tưởng được lại gây ra tai họa như vậy, cũng không phải là bổn ý của thiếp. Chỉ có điều trước mắt đã thương tổn mạng người, tiểu nữ tử cũng cảm thấy vạn phần sợ hãi."
Âm thanh đáng yêu uyển chuyển đó, khiến cho Hồng An Thông nghe thấy mà chỉ cảm thấy như bị ai vuốt ve trên người, ngứa ngáy tới mức cả người mềm nhũn, lại nghe thấy trong lời mỹ nhân ẩn ẩn có sự bất lực, không khỏi càng thêm đắc ý, buồn bực tích tụ mấy ngày qua như biến mất sạch.
Nghĩ đến đây, nhất thời khôi phục cao ngạo khi xưa, ngạo nghễ gật đầu nói: "Bản nhân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457093/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.