Khang An Chiến Bại 3
Phát động đại chiến vào ban đêm cũng có một chỗ tốt lớn nhất, đó chính là lòng quân bất ổn, tất nhiên sẽ gặp phải khó khăn là binh sĩ sẽ chạy trốn có quy mô lớn. Các quân quan vào ban đêm rất khó có thể giám thị tất cả sĩ binh. Lúc này, trong đại doanh của Quân Thanh đã có ba doanh môn bị mở ra, từng nhóm binh sĩ không ngừng chạy ra khỏi đại doanh, quăng mũ cởi giáp, ném xuống binh khí, liều mạng bỏ chạy về phía vùng quê. Nhưng ở giữa vùng quê sớm đã có một đội binh sĩ của quân Việt chặn lại. Đây là hai vạn quân đội tiếp viện do Vương Thừa Vũ suất lĩnh, bất kể là nam tuyến hay bắc tuyến, chỉ cần trận chiến bất lợi, bọn họ sẽ cho quân tiếp viện đi tới. Nhưng theo hai đạo quân ở nam bắc tiến công đại doanh, bọn họ dường như cũng không cần tiếp viện. Không cam lòng không có công lao, Triệu Hoàng Yên liền đề nghị Vương Thừa Vũ đến phía ngoài quân doanh chặn lại những binh sĩ chạy trốn, có thể bọn họ bắt giữ được Phúc Khang An. Phúc Khang An dẫn theo mười thân binh chạy được ba dặm, bỗng nhiên bên người nghe được tiếng mắng to:
“- Con mẹ ngươi, đứng lại, lão tử gọi ngươi, ngươi không nghe thấy sao?”
Phúc Khang An vừa quay đầu lại, liền phát hiện bên người y là một đại tướng của quân Việt. Bởi vì cả người hắn đen, mặc hắc giáp, cưỡi một con hắc mã, trong đêm đen nên không phát hiện ra. Phúc Khang An sợ đến hồn phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457087/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.