Sau khi quân Của Quan Xuân Bá tiến vào trấn Ma nu, bèn có được thời gian nghỉ ngơi một canh giờ, các sĩ binh một đêm hành quân, người ngựa đều đã mệt mỏi cùng cực, đơn giản đi chăm cho ngựa chiến ãn một chút, bèn đồng loạt ngã người ngủ khò khò, dưới một gốc cây hòe lớn ở phía đông thị trấn. Quan Xuân Bá và Phùng Khắc Đăng đang thương lượng hành động của bước tiếp theo.
“Phùng tướng quân, ta có một loại linh cảm. quân đội của Nguyễn Khắc Tuân rất có thể nấp ở phụ cận chờ chúng ta."
Quan Xuân Bá đứng trên một phiến đá lớn. ngóng nhìn về phía đông, thân hình cao to vạm vờ. đôi cánh tay đặc biệt dài, chi là trên khuôn mặt có một vết sẹo đao vừa dài vừa sâu. quẹt qua khuôn mặt bên trái của hắn. nhìn trông rất khiếp sợ, đây cũng là kỳ niệm mà hắn lưu lại trong chiến dịch năm xưa
Phùng Khắc Đăng gật đầu: “Cách huyện mã Phục càng gần. khả năng chạm mặt quân đội Nguyễn Khắc Tuân càng lớn. chúng ta phải cần thận gấp đôi."
‘Thật ra chiếm lĩnh Trà Lĩnh huyện không quan trọng. quan trọng là chiếm lĩnh được Mã Phục đèo, đợi xích hầu truyền đến tin tức, chúng ta lập tức tiến lên. phải dốc hết sức kéo tới Mã Phúc."
Lúc này, mấy viên binh sĩ dẫn theo một người già vội vã chạy đến. binh sĩ tiến lên nói: “tướng quân, trưởng trấn đã tới. hắn có tin tức của quân Nguyễn Khắc Tuân."
Quan Xuân Bá mừng rỡ, vội nói với binh lính: “Mời hắn đến đây hỏi chuyện."
Trưởng trấn của ma nu trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trinh-nguyen-tranh-hung/457056/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.